Ban ngày không hiểu ban đêm - Chương 2

 Chương 2


Bởi vì có kinh nghiệm phi thường mà tôi hay gặp rắc rối lớn. Về sau đến tột cùng là tôi sẽ kết hôn với một tiểu nam sinh nhỏ xinh đáng yêu hay một mãnh nam. Vốn nghĩ ba mẹ sẽ cho tôi những đề nghị tốt nhưng sự thật chứng minh cầu người không bằng cầu mình. Mẹ nói bảo vệ đàn ông chính là trách nhiệm của đàn ông, ba thì lại nói được bảo vệ  là số phận của một anh chàng đẹp trai. Nhưng tôi vừa chuẩn men! Vừa là mĩ nam tử! Thật sự là khó làm....


Người ta nói thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, nhìn thấy bạn đi! 


Hôm nay là sinh nhật lần thứ 20 của tôi, đồng thời cũng là ngày đầu tiên của cuộc sống đại học, nghe nói bạn cùng phòng kí túc xá với tôi là một học trưởng rất được các cô gái yêu thích và là một anh chàng siêu đẹp trai đẳng cấp quốc tế.


Trăm nghe không bằng một thấy, khi tôi mang theo một bọc túi lớn túi nhỏ đến ký túc xá (Các sinh viên năm nhất khác thì được cha mẹ gửi đến,  riêng tôi sẽ không cho bọn họ đến, nếu không nhất định sẽ tạo thành hỗn loạn cùng oanh động, đây là kinh nghiệm sâu sắc của tôi khi trải qua bốn lần báo cáo của mẫu giáo, tiểu học, sơ trung và cao trung), tôi nhìn thấy có một cô gái rất xinh đẹp đang khiêu khích vòng qua chiếc cà vạt đồng phục của chàng trai cao gầy phía trước bằng ngón trỏ tay phải, mắt chơm chớp dễ thương, nói bằng một giọng nói khiến tôi gần như buồn nôn, "Học trưởng à, em thích anh nhiều lắm! Làm bạn trai của em nha? " Chàng trai đẩy cô gái ra một cách lịch sự, rồi đi thẳng về phía tôi, tôi có thể nhìn rõ khuôn mặt của cậu ta, Trời ơi! Sao có thể là một nhân vật đẹp trai đến thế? Thế thì không có gì lạ khi tên này nổi tiếng đến vậy! Nên là! Chắc hẳn là! Tôi sẽ gặp may mắn, về sau có thể lợi dụng việc gần quan được ban lộc mà chụp thêm mấy tấm hình "Mỹ nam tắm", "Mỹ nam ngủ" mà kiếm thêm chút tiền.


"Thực xin lỗi! Tôi chỉ thích những cô bé trong sáng tinh khiết, về phần cô, chắc là phù hợp với sở thích của trưởng khoa hơn. Tin tôi đi, đây là một đề nghị tốt!" Sao lại thế này,  vì cái gì cậu lại vòng tay qua eo tôi, còn dám cướp đi nụ hôn đầu của tôi rồi mỉm cười với tôi một cách ám muội nữa chứ?


"Anh dám!" Lúc rời đi cô ấy còn liếc mắt trừng tôi một cái, cả biểu cảm và giọng nói đều thay đổi 189 độ. Mẹ tôi đã đúng, phụ nữ đúng là sinh vật trời sinh hay thay đổi. 


Nhưng là người ai có thể chịu đựng được? Cướp đi nụ hôn đầu của tôi cũng chỉ là chuyện nhỏ, ai bảo cậu ta đẹp trai cơ, tôi thừa nhận.  Nhưng, hắn lại còn dám nói tôi là nữ sinh! Vốn tôi hoàn toàn có thể lý giải là do tôi quá xinh đẹp mà tự hào một phen, chỉ là khuôn mặt của ba tôi lại hiện lên trong đầu tôi ngay lúc đó, tôi mới không muốn giống như ông ấy đâu! Kinh lắm! 


"Đi chết đi! Năm, tháng, ngày, giờ, phút, giây nào anh thấy bộ phận nào của tôi giống con gái vậy hả?" Tức quá! Tôi hung hăng cắn xuống cánh tay của hắn ta, tôi đối với răng nanh của mình rất có tin tưởng, từ nhỏ đã thích ăn uống và thể dục. Tôi muốn mong chóng đi tìm người bạn thân thời trung học ở kí túc xá bên cạnh, A Khốc để kể khổ, ngẫm lại không cam lòng, lại quay lại đi đạp cho hắn ta thêm một cước rồi mới đi.


Chương tiếp


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Xuyên về hai mươi năm trước tự nhận nuôi mình - Chương 1

Xuyên về hai mươi năm trước tự nhận nuôi mình